Pop art – trào lưu mỹ thuật xuất phát từ nghệ thuật đại chúng của thời đại công nghiệp, thương mại hoá các sản phẩm. Kèm theo đó là sự phát triển vượt bậc về số lượng của danh hoạ lúc bấy giờ theo đuổi và làm giàu nhờ phong cách vẽ này. Trong số đó, vị Danh hoạ Andy Warhol nổi bật hơn cả.
DANH HỌA ANDY WARHOL VÀ POP ART
Danh họa Andy Warhol (1928-1987) – NewYork – USA
Danh họa Andy Warhol là họa sĩ minh họa thương mại thành công và được trả lương cao nhất ở New York; ngay cả trước khi anh bắt đầu làm nghệ thuật cho các phòng trưng bày. Những Ảnh in của Marilyn Monroe, lon súp, và những câu chuyện giật gân trên báo; nhanh chóng trở thành nghệ thuật Pop Art.
Ông nổi lên từ sự nghèo đói và tối tăm của một gia đình nhập cư Đông Âu ở Pittsburgh; trở thành một nam châm lôi cuốn giới bohemian New York, và cuối cùng tìm được địa vị ở giới thượng lưu. Một trong những tham vọng của ông lan tỏa nghệ thuật Pop Art; mang phong cách và thẩm mỹ dành cho đám đông vào các viện bảo tàng danh giá. Thành công lớn nhất của ông là đã nâng tầm cá tính cá nhân lên thành một biểu tượng của cộng đồng; đại diện các đặc tính của một nghệ sĩ chân chính.
Campbell’s Soup Cans (1962)
Mô tả và phân tích tác phẩm nghệ thuật:
Vào những năm 1960, thế giới nghệ thuật ở New York đã ở trong một ngõ cụt. Những bức tranh xuất sắc và phổ biến của các nhà biểu hiện trừu tượng những năm 1940 và 50 đã trở thành sáo rỗng. Warhol là một trong những nghệ sĩ cảm thấy cần phải đưa hình ảnh thực trở lại tác phẩm của mình. Chủ sở hữu phòng trưng bày và nhà thiết kế nội thất Muriel Latow đã cho Warhol ý tưởng vẽ lon súp; khi cô đề nghị với anh rằng anh nên vẽ đồ vật mà mọi người sử dụng hàng ngày (có tin đồn rằng Warhol ăn súp cho bữa trưa mỗi ngày).
Warhol là một nhà thiết kế quảng cáo tiêu dùng cực kỳ thành công. Ông đã sử dụng các kỹ thuật thương mại của mình để tạo ra một hình ảnh vừa dễ nhận ra, vừa kích thích thị giác. Tại sao có 32 bức hình; những bức tranh canvas rất bình thường chiếm một bức tường khổng lồ của một không gian trưng bày đắt tiền? Hàng tiêu dùng và hình ảnh quảng cáo đã tràn ngập cuộc sống của người Mỹ với sự thịnh vượng của thời đại đó và Warhol đã tinh tế tái tạo sự phong phú đó; thông qua hình ảnh được tìm thấy trong quảng cáo. Ông tái tạo trên canvas trải nghiệm ở trong một siêu thị đầy ắp.
Vì vậy, Warhol được ghi nhận với hình dung một loại hình nghệ thuật mới mà tôn vinh (và cũng bị chỉ trích) thói quen tiêu dùng của những người đương thời và người tiêu dùng của mình ngày nay.
Synthetic polymer paint on thirty-two canvases – The Albright Knox Gallery, Buffalo, New York
Coca-Cola (1962)
Mô tả và phân tích tác phẩm nghệ thuật:
“Tôi chỉ vẽ những thứ tôi luôn nghĩ là đẹp; những thứ bạn sử dụng hàng ngày và không bao giờ nghĩ đến.” Tuyên bố của Warhol mô tả phong cách của ông. Tác phẩm của ông đặt các vật phẩm thông thường lên phía trước. Ý tưởng này áp dụng bức vẽ tay một chai Coca-Cola. Một thách thức khác đối với sự thống trị của chủ nghĩa biểu hiện trừu tượng.
Coca-Cola của Warhol có kích thước bằng với nhiều bức tranh nổi tiếng trong lịch sử (6ft x 5ft) nhưng không có sự trừu tượng hóa nào. Tuy nhiên, có một số điểm tương đồng khác ở đây. Như trong loạt các tác phẩm nổi tiếng của Robert Motherwell – Stations of the Cross; Coca-Cola bao gồm một khối lượng lớn màu đen trên nền trắng. Cái chai nhảy ra khỏi khung ảnh; đòi hỏi sự chú ý của những bức tranh sâu sắc như tranh của Motherwell – nhưng giờ đây lại cảm nhận được sự thống trị.
Casein on cotton – Private Collection
Gold Marilyn Monroe (1962)
Mô tả và phân tích tác phẩm nghệ thuật:
Sau cái chết đột ngột của cô đào nóng bỏng vào tháng 8 năm 1962; cuộc đời, sự nghiệp và thảm kịch của siêu sao Marilyn Monroe đã trở thành nỗi ám ảnh trên toàn thế giới. Warhol, say mê với văn hóa nổi tiếng; đã có được một bức ảnh đen trắng của cô (từ năm 1953 cho bộ phim Niagara) và sử dụng bức ảnh để tạo ra một loạt các hình ảnh.
Một ý tưởng chung cho tất cả các tác phẩm của Marilyn là hình ảnh của cô đã được lặp đi lặp lại một lần nữa vì nó sẽ được in lại trên báo và tạp chí vào thời điểm đó. Sau khi xem hàng chục hoặc hàng trăm hình ảnh như vậy, người xem ngừng nhìn thấy một người được mô tả, nhưng để lại một biểu tượng của nền văn hóa tiêu dùng, phổ biến. Hình ảnh (và người đó) trở thành một hộp ngũ cốc khác trên kệ siêu thị, một trong hàng trăm hộp – tất cả đều giống hệt nhau.
Silkscreen – Museum of Modern Art, New York
Trong Gold Marilyn Monroe, Warhol tiếp tục chơi trên ý tưởng của một biểu tượng. Đặt khuôn mặt của Marilyn trên một nền màu vàng rất lớn. Bối cảnh là sự tái tạo của các biểu tượng tôn giáo của Byzantine. Chỉ thay vì một vị thần, chúng ta đang nhìn vào một hình ảnh (trở nên hơi gớm ghiếc khi kiểm tra kỹ hơn); của một người phụ nữ nổi tiếng và chết trong bi kịch khủng khiếp.
Warhol nhận xét một cách tinh tế về xã hội của chúng ta; và sự tôn vinh của nó về những người nổi tiếng. Ở đây một lần nữa các nghệ sĩ Pop sử dụng các đối tượng phổ biến và hình ảnh để làm cho thể hiện giá trị và môi trường xung quanh đương thời.
Sleep (1963)
Mô tả và phân tích tác phẩm nghệ thuật:
Vào đầu thập niên 60, trong một thời kỳ sáng tạo mạnh mẽ; Warhol tiếp tục thách thức hiện trạng qua một phương tiện khác, phim. Trong sự nghiệp của mình; Warhol đã thực hiện hơn 650 bộ phim trải rộng trên một loạt các chủ đề. Các bộ phim của anh được ca ngợi bởi thế giới nghệ thuật; và ảnh hưởng của chúng được thấy trong nghệ thuật trình diễn và làm phim cho đến ngày nay.
Giấc ngủ Sleep là một trong những bộ phim đầu tiên của nghệ sĩ và bước đột phá đầu tiên của ông vào phim thời trang; một phong cách đã trở thành một trong những điểm độc đáo riêng của ông. Bộ phim dài sáu giờ này là một cuộc thám hiểm chi tiết về giấc ngủ của John Giorno. Người yêu của Warhol vào thời điểm đó; người xem nhìn thấy Giorno qua đôi mắt của Warhol, một cơ thể trần truồng của Giorno nằm trong mọi cảnh. Mặc dù điều này có vẻ là một loạt các hình ảnh liên tục; nó thực sự là sáu trăm trăm cuộn của lớp phim và ghép lại với nhau; lặp lại.
Sự lặp lại là trung tâm của Warhol; cũng như niềm đam mê của ông với sự trần tục của cuộc sống hàng ngày. Tất cả mọi người cần ngủ; Warhol một lần nữa biến đổi tính nguyên tắc thành biểu hiện nghệ thuật.
Black and White 16mm film – Museum of Modern Art, New York
Mao (1973)
Mô tả và phân tích tác phẩm nghệ thuật:
Warhol kết hợp sơn và sơn vải trong hình ảnh này của Mao Trạch Đông; một loạt mà ông đã vẽ trong phản ứng trực tiếp với chuyến thăm năm 1972 của Tổng thống Richard Nixon tới Trung Quốc. Warhol lấy hình ảnh đen trắng của Mao từ cuốn sách nhỏ màu đỏ của ông (ấn phẩm cộng sản nổi tiếng của Mao); và tạo ra hàng trăm bức tranh có kích thước khác nhau của Maoi.
Một số bức tranh này rộng tới 15 feet x 10 feet, một quy mô gợi lên bản chất thống trị của sự cai trị của Mao đối với Trung Quốc và sự sùng bái cá tính tuyệt vời mà Mao nắm giữ. Kích thước hoành tráng này cũng vang lên những đại diện tuyên truyền cao chót vót đang được trưng bày khắp Trung Quốc trong cuộc Cách mạng Văn hóa. Nhưng bằng cách tạo ra hàng trăm hình ảnh như vậy, và xếp chúng lên tường, Warhol đã biến hình ảnh của Mao thành một sản phẩm siêu thị – như chai Coca-Cola – xếp trên kệ (và có kích thước nhỏ, trung bình và lớn) . Mao của Warhol bây giờ là một sản phẩm tiêu dùng, một khối xây dựng cơ bản của chủ nghĩa tư bản – hay chính ý tưởng rằng chủ nghĩa cộng sản đang chống lại.
Synthetic polymer paint and silkscreen ink on canvas – The Art Institute of Chicago
Warhol đi xa hơn nữa. Những vệt màu giống như graffiti, rouge đỏ và bóng mắt xanh; nghĩa đen là hình ảnh của Mao – một hành động nổi loạn chống lại máy tuyên truyền Cộng sản. Warhol sử dụng các thiết bị nghệ thuật hiện đại như nét vẽ mang tính biểu cảm xung quanh khuôn mặt của Mao như một cách chơi chữ khác: các nét vẽ là dấu hiệu của biểu hiện cá nhân và tự do nghệ thuật – chính những ý tưởng mà Cách mạng Văn hóa của Mao chống lại.
Oxidation Painting (1978)
Urine on metallic pigment in acrylic pigment on canvas – Museum of Fine Arts, Boston
Mô tả và phân tích tác phẩm nghệ thuật:
Được tạo ra trong sự nghiệp của Warhol; bức tranh oxy hóa là một phần của một loạt các tác phẩm được sáng tác mình; hoặc với một nhóm bạn bè của mình; và được thực hiện bằng cách đi tiểu trên một bức tranh sơn đồng được đặt theo chiều ngang trên sàn và sau đó cho kết quả oxy hóa. Kết quả là một ánh kim loại với độ sâu và màu sắc đáng ngạc nhiên; một bề mặt gợi nhớ đến các tác phẩm của các nhà biểu diễn trừu tượng như Jackson Pollock.
Warhol đặt nhiều suy nghĩ và thiết kế vào những tác phẩm này, “[những bức tranh này] cũng có kỹ thuật. Nếu tôi hỏi ai đó làm một bức tranh oxy hóa, và họ sẽ không nghĩ về nó; nó sẽ chỉ là một đống lộn xộn. Sau đó tôi đã tự làm – và nó chỉ là quá nhiều công việc – và bạn cố gắng tìm ra một thiết kế tốt. “
General Electric with Waiter (1984)
Mô tả và phân tích tác phẩm nghệ thuật:
Đó là theo gợi ý của Bruno Bischofsberger rằng Warhol bắt đầu cộng tác trên các bức tranh. Ông làm việc đầu tiên với Francesco Clemente của Ý; và với họa sĩ trẻ tuổi người Mỹ gốc Haiti Jean-Michel Basquiat; sau đó anh ấy đã hợp tác với Keith Haring.
Danh tiếng của Warhol đã được đánh dấu vào đầu những năm 1980, và ông đã vẽ rất ít từ những năm 1960, nhưng sự hợp tác của ông với Basquiat; kéo dài hai năm từ 1984-5; tiếp thêm sinh lực cho ông và đặt ông vào thế hệ trẻ và thời trang hơn. General Electric với Waiter là điển hình của những hình ảnh các cặp được sản xuất với nhau: Warhol đóng góp tiêu đề mở rộng, tên thương hiệu và các mảnh quảng cáo; Basquiat thêm graffiti biểu cảm của mình. Sự thành công của loạt trang dựa trên những phẩm chất hoạt hình vốn có trong cả nghệ thuật Pop và graffiti.
Acrylic and oil on canvas – Collection unknown
The Last Supper (1986)
Mô tả và phân tích tác phẩm nghệ thuật:
Đằng sau bộ tóc giả bạc và kính đen của Warhol (của Campbells Soup, Marylin, và phim nổi tiếng về ma túy / tình dục) là một tín đồ Công giáo mộ đạo; đã đi đến hàng loạt và tình nguyện ở những nơi trú ẩn vô gia cư thường xuyên. Mẹ của Warhol là một người phụ nữ rất tôn giáo, người đã thấm nhuần ông trong mối liên hệ với nhà thờ.
Tôn giáo của Warhol được thể hiện rõ nhất qua những tác phẩm muộn mà ông đã tạo ra dựa trên The Last Supper của Leonardo Da Vinci (1495–1498). Warhol dựa trên một bức ảnh đen trắng nổi tiếng thế kỷ 19 và đã sản xuất hơn một trăm bản vẽ; tranh vẽ và các tấm màn che của kiệt tác thời Phục hưng. Từ việc chồng chất thương hiệu lên mặt của các tông đồ; để cắt bỏ sự thống nhất của cảnh; Warhol tôn vinh bức tranh gốc trong khi thêm nó vào doanh nghiệp kinh doanh của mình.
Synthetic polymer paint and silkscreen ink on canvas – The Brant Foundation, Greenwich, Connecticut
Theo www.theartstory.org
https://moreliafilmfest.com/en/el-cine-underground-de-andy-warhol/
Xem thêm: Ngành lý luận phê bình mỹ thuật.
Bài Viết Liên Quan:
Tag: nghệ thuật hiện đại, danh họa thể giới, tác phẩm nghệ thuật, lịch sử mỹ thuật thế giới, lý luận phê bình mỹ thuật, Danh họa Andy Warhol