Tìm kiếm
BẠN ĐÃ CỐ GẮNG ĐỦ CHO ĐAM MÊ CỦA MÌNH CHƯA?

Đam mê là gì? Bạn có thực sự muốn theo đuổi nó không? Nhiều lúc bạn nản lòng, bạn thực sự vô định không biết đi về đâu, hoặc trong đầu bạn có quá nhiều lựa chọn để có thể chọn cho mình cái tốt nhất. Hãy nhìn lại quá trình vừa rồi xem, bạn đã thực sự cố gắng đủ cho đam mê của mình chưa?

Vẽ, vẽ nữa, vẽ mãi! 

Nhớ những ngày mình đang học cấp 3, mình thích vẽ lắm. Lúc nào mình cũng ngồi vẽ, học văn mình cũng vẽ, học toán mình cũng vẽ, hóa, lý, sinh mình càng ngồi vẽ. Lúc đó mình cứ nghĩ, vẽ càng đẹp thì khả năng vào Đại học Mỹ Thuật sẽ càng cao – ngôi trường mong ước của mình lúc bấy giờ.

Mọi việc cứ êm đềm trôi qua hai năm lớp 10 và 11, mình vẫn vẽ liên tục. Thầy cô cũng có vẻ như không quan tâm nữa vì nói mình mãi không được, rồi lúc mà mình đang chắc cú mình sẽ đậu Đại học thì cô chủ nhiệm kéo tuột mình ra khỏi sự mông lung ấy.

Hóa ra, tất cả những gì mình vẽ bấy lâu nay hoàn toàn vô dụng trước kỳ thi đại học sắp tới kia. Con của cô thi Đại học Kiến trúc và cô nhắc mình là những cái mình vẽ hoàn toàn là sở thích, không phải luyện thi đúng nghĩa.Trước đó, mình cứ nghĩ trường Đại học Mỹ thuật là trường nhận tất cả mọi người vẽ đẹp.

Mình không biết tại trường họ có tổ chức một kỳ thi năng khiếu riêng, với một môn vẽ riêng. Môn mà lẽ ra mình phải luyện thi từ năm trước mới có cơ may đậu.

Những Cái Mình Vẽ Hoàn Toàn Là Sở Thích

Các bạn xem hai hình trên, hình bên trái là mình thích thì vẽ, còn hình bên phải là phải học để đi thi. Thật sự thì lúc đầu mình không biết được là phải học vẽ đúng mới có thể thi được.

Giai đoạn mình nhận ra được chân lý

Bước ra khỏi phòng giáo viên với tâm trạng mình rối bời, nhưng trong suy nghĩ mình chưa từng muốn bỏ cuộc. Sau ngày hôm đó, mình bắt đầu tìm kiếm điên cuồng về môn thi hình họa và các trung tâm luyện thi mỹ thuật. Tìm được một chỗ gần nhà, mình và mẹ chạy ra đó ngay. Chị tiếp tân cũng bày tỏ là mình học ngay lớp 12 đã hơi trễ, cần phải cố gắng, mình chấp nhận, và thế là bắt đầu lao vào luyện thi Đại học môn vẽ từ lớp 12….

Mình đặt chân lên con đường học vẽ thật sự

Thời gian đầu, mình vô cùng khủng hoảng. Những thứ mình phải học hoàn toàn TRÁI NGƯỢC với những gì mình vẽ từ nhỏ đến giờ. Mình phải vẽ khối, học cách đánh bóng, lý thuyết và song song với thực hành về trang trí màu, vẽ họa tiết…

Lần đầu đi học về mình cảm thấy thất vọng thật sự, tại sao mình lại đi học trễ đến thế này? Tại sao mình không tìm hiểu về ngôi trường yêu thích của mình sớm hơn? Tại sao mình lại vẽ chăm chỉ nhưng lại mù quáng đến mức đó? Một ngàn câu hỏi vì sao xuất hiện trong đầu mình, mệt đến nỗi mình thiếp đi. Nhưng sáng hôm sau, trong đầu mình chỉ còn hai chữ: “PHẢI HỌC”. Đúng vậy, mình phải học thôi, nước đến chân rồi…

Vẽ Chân Dung Hình Họa
Vẽ Chân Dung Hình Họa

Mình nhận ra: không phải cứ vẽ, thì vẽ gì cũng tốt

Hôm đó là hôm vẽ khối hộp. Bước vào lớp, một dáng người gầy gầy mà mình chưa từng thấy bao giờ. Mình chỉ kịp chào thầy, rồi ngồi xuống lấy bài ra vẽ. Mình vẫn chưa hiểu được khối, nên mình thấy sao là chép lại như vậy, cố mãi mà bài càng ngày càng gớm, đầu óc mình cứ lộn xộn, không biết là thầy ngay từ đầu đã ngồi kế bên quan sát mình vẽ. Với một cái chạm vai, thầy kéo mình ra khỏi rắc rối bằng cách yêu cầu mình để bài ra xa, gần mẫu và quan sát. Hóa ra cách vẽ ôm khư khư bài và thấy đâu sửa nấy của mình như một thói quen hết sức tai hại.

Từ lúc để bài ra xa, mình thấy được chỗ sai dễ hơn. Sau đó, thầy bắt đầu giảng cho mình biết về nguyên tắc đánh bóng khối, làm thế nào để khối căng lên, tại sao trong chỗ tối có ánh sáng hay cách sử dụng gôm như chì trắng… Lần đầu tiên sau khi trở về từ chỗ học vẽ, mình ngủ rất ngon giấc.

Mình đã thật sự học vẽ như thế nào?

Thầy là thạc sĩ của trường Đại học Mỹ thuật TP.HCM. Thầy có một kinh nghiệm dạy học và kho tàng kiến thức mới lạ có thể phù hợp với bất cứ học sinh nào. Vừa nhìn thấy mình vẽ, thầy “bắt bệnh” và chữa được ngay. Những ngày sau đó là những ngày mình được đồng hành cùng thầy.

Mình được thầy lấy lại căn bản khá nhanh, sau đó mình tự học thêm bằng cách xem nhiều tranh chân dung của họa sĩ các nước. Tìm ra cách vẽ nào mà mình thích, sau đó mình chép theo. Tìm ra cách để làm được giống họ, tần suất vẽ của mình ngày một nhiều hơn. Đến nỗi cô dạy Anh của mình đã phản ánh lại với cô chủ nhiệm của mình là chỉ cần thấy mình cầm cuốn sổ vẽ ra là cô sẽ không dạy nữa…

Những ngày được học vẽ từ thầy là những ngày hy vọng của mình dần trở lại. Sau buổi học, mình vẽ thêm ở nhà. Sau đó chụp hình gửi cho thầy cũng được thầy tư vấn hết sức kỹ càng. Đến giai đoạn vẽ mẫu người thật, thầy cũng cất công tìm những người mẫu lâu năm; lành nghề lẫn những người trẻ tuổi; có chất riêng để tụi mình vẽ hình họa cũng như thi thử. Đến ngày cuối cùng trước khi thi hình họa 2 ngày mà thầy vẫn ở lại đến 9h50 tối để dặn dò và trấn an tụi mình trước khi thi.

Lớp học vẽ
Lớp học vẽ

Giờ G đã điểm, mình bước vào phòng thi

Mình tập trung một cách tuyệt đối vào những kiến thức và lời dặn của thầy. Cố gắng không mắc lỗi sai chí tử nào, luôn ra xa nhìn bài của mình; đem theo đồ ăn phòng hờ, không hoảng loạn,… Một cách thật lòng, đó là 5 tiết vẽ hình họa; 4 tiết vẽ trang trí nhanh nhất cuộc đời mình. Bước ra khỏi khu vực thi, mình thở phào, tự nhủ là đã cố gắng hết sức; nếu rớt thì năm sau mình sẽ thi lại, không có gì to tát cả.

Chờ điểm còn rối loạn hơn cả đi thi

Những ngày chờ điểm thi là những ngày tồi tệ nhất trong đời mình. Nhiều viễn cảnh điểm số tệ hại cứ chực chờ chiếm lấy giấc mơ của mình. Mình ăn không nổi; không dám ngủ vì sợ ác mộng.Nhiều lúc đi ngang qua một chỗ cao, mình tự hỏi rớt từ trên đây xuống có phải sẽ an nhàn hơn là rớt Đại học không…

Ngày đó đã đến, thầy gửi cho mình link xem điểm trên mạng; tay mình nhát gừng; bấm số báo danh mà tim mình như muốn rớt ra ngoài. NBB HH:7.5 TT:6.5 – dòng tin hiện lên, mình được 7đ hình họa. Không quá cao, nhưng tuyệt đối không phải thấp. Mình gọi điện ngay cho thầy. Trước là thông báo, sau là cảm ơn thầy, tuy mình vẫn còn lo vì chưa có điểm chuẩn nhưng mình đã nhẹ nhõm nhiều.

Năm ngày sau, mình nhận được điểm chuẩn và xếp hạng sớm của trường. Mình ĐẬU ĐẠI HỌC rồi!!! Mình thông báo cho thầy biết, thầy cũng rất vui. Từ đó đến nay, tuy mình đã vào đại học nhưng sự mình vẫn còn tham gia lớp của thầy đầu đặn. Mình cảm thấy những kiến thức của thầy vẫn rất bổ ích ngay cả khi mình đã vào đại học .

Còn bạn? Bạn đã mất ăn mất ngủ vì đam mê của mình chưa?

Viết đầu năm 2018 về kỳ thi Đại học năm 2014.

 

Bài Viết Liên Quan:

Xem Nhanh

Lên đầu trang