Trước thời kỳ phục hưng, các nghệ sĩ thường ngại khi thể hiện các tranh chân dung tự họa. Mãi cho đến thế kỉ thứ 15, khi tranh chân dung dần trở thành nơi thể hiện cái tôi riêng của người nghệ sĩ…
Trước thời kỳ phục hưng, các nghệ sĩ thường ngại khi thể hiện các tranh chân dung tự họa. Một họa sĩ có thể tự họa một phần của chân dung mình như là một nhân vật nền trong khung cảnh của bức tranh, nhưng hiếm thấy trở thành chủ thể. Đến thế kỷ thứ 15, khi họa sỹ người Đức Albrecht Dürer trở thành nghệ sĩ đầu tiên vẽ tranh chân dung tự họa; bức tranh chân dung tự họa từ đó đã trở thành một thể loại độc đáo. Các bức tranh chân dung tự họa đã tạo nên các câu chuyện và thể hiện nhiều hơn cảm xúc và cái riêng của mỗi nghệ sĩ.
Albrecht Dürer
Nghệ sĩ Bậc thầy Phục hưng Đức chỉ mới 13 tuổi khi ông vẽ bức chân dung tự họa đầu tiên. Khi còn là một thanh niên 22 tuổi, sau khi hoàn thành khóa đào tạo nghệ thuật chính thức, ông tự vẽ mình Portrait of the Artist Hold a Thistle (1493). Dürer tiếp tục vẽ và khắc thêm một vài bức chân dung tự họa qua tuổi đôi mươi, gần như tất cả đều cho thấy bậc thầy vừa chớm nở ở góc ba phần tư. Với mỗi tác phẩm này, nghệ sĩ dường như ngày càng tự tin hơn.
Ở tuổi 28, Dürer đã vẽ bức tranh tự tin nhất của mình và bức chân dung tự họa nổi tiếng nhất của mình. Tạo dáng trước mặt trước một nền đen, nghệ sĩ được thể hiện với những lọn tóc cuộn tròn trên chiếc áo khoác lông thú, anh ta khép lại bằng một cử chỉ tay đặc biệt có ý nghĩa: đó là lời chúc phúc của Christ Christ. Vẽ song song giữa nghệ sĩ và vị cứu tinh thánh, bức chân dung tự họa của Dürer là những phần bằng nhau nổi bật và phức tạp và nó tiếp tục làm say đắm người xem ngày hôm nay.
Frida Kahlo
Nữ họa sĩ người Mexico đã thực hiện hàng chục bức tranh chân dung tự họa từ những năm tuổi thiếu niên trở đi, những hình ảnh đã gắn kết bức họa của họa sĩ với khuôn mặt đen nổi bật, ria mép nhẹ, má hồng và đôi môi hồng. Cô thường vẽ mình cùng các loài thực vật và động vật nhiệt đới của quê hương, gắn kết với di sản Chicana đáng tự hào của mình, như trong Bức Tự họa với Bonito (1941); những lần khác, cô được miêu tả trong nội thất đơn giản, như Itzcuintli Dog with Me (1938).
Siêu thực, những tác phẩm như The Broken Cột (1944) truyền tải nỗi thống khổ của cô: Móng tay kim loại đâm vào da nghệ sĩ đang khóc, trong khi một cột bị vỡ vụn trong cơ thể cô, một mảnh lan can sắt đã đâm cô gần 20 năm trước.
Trong những năm kể từ khi cô qua đời năm 1954, những bức tranh chân dung tự họa của bà đã trở nên nổi tiếng và được sử dụng rộng khắp, từ tem và túi tote đến sơn móng tay và dép đi trong nhà. Kahlo không biết rằng mình sẽ được nổi tiếng toàn cầu như thế nào. Cô đã để lại hơn 50 tác phẩm tranh chân dung tự họa: một nghệ sĩ táo bạo, luôn gắn với nền văn hóa bản địa Mexico.
Ana Mendieta
Những bức ảnh tự họa ấn tượng của cô làm cho người xem không nhận rõ khuôn mặt của chủ thể. Cô luôn nuốm làm ẩn đi hoặc làm bóp méo chủ thể; tạo cảm giác bí ẩn và khép kín; trái với mục tiêu của tranh chân dung tự họa là thể hiện rõ gương mặt và cảm xúc từ chân dung.
Barkley L. Hendricks
Họa sĩ quá cố Barkley L. Hendricks, người đã chếti ở tuổi 72, hầu hết được biết đến với việc vẽ chân dung toàn thân của các đồng nghiệp người Mỹ gốc Phi; nhưng thỉnh thoảng ông lại thể hiện mình bằng những bức chân dung tự họa dí dỏm. Tôi không say mê với bản thân mình nhiều như Rembrandt hay chán nản đến mức Van Gogh, ông Hend Hendricks từng nói. Tuy nhiên, đôi khi, tôi không thể cưỡng lại bản thân mình như một chủ đề hấp dẫn.
Vincent van Gogh
Hãy thử hình dung nghệ sĩ người Hà Lan Vincent van Gogh và bạn có thể nghĩ về anh ta với một dải băng trắng lớn trên tai phải. Hình ảnh tinh thần phổ biến này trong trường phái Hậu ấn tượng. Bậc thầy bắt nguồn từ Chân dung tự họa với tai bị băng bó (1889), một trong hơn 30 bức chân dung tự họa mà anh vẽ trong khoảng thời gian chỉ bốn năm.
Cindy Sherman
Cindy Sherman, người có tầm ảnh hưởng lớn, bị chi phối bởi gương mặt của nghệ sĩ, nhưng thực tế không có tác phẩm nào của cô là tự họa. Thay vào đó, Sherman sử dụng cơ thể của mình như một con tàu hoặc một bức tranh vẽ, đưa hàng trăm nhân vật từ cuộc sống vào trong những bức ảnh mà cô đóng vai cả nghệ sĩ và chủ đề, làm việc trước và sau ống kính.
Pablo Picasso
Pablo Picasso được biết đến với sự thử nghiệm và sáng chế đặc trưng trong sự nghiệp hơn bảy thập kỷ, và trong việc phân tích những bức chân dung mà anh ta để lại, người ta có thể chứng kiến những biến đổi đó: từ phiên bản lãng mạn của bản thân 15 tuổi đến những bức chân dung tự phân mảnh mà ông đã hoàn thành ở tuổi 90.
Thật vậy, Bức chân dung tự họa sớm nhất của ông (1896) dường như gần với tác phẩm của Delacroix hoặc Turner hơn những gì chúng ta biết rõ nhất về phong cách Picasso. Nhưng buổi bình minh của Thời kỳ màu xanh của ông, vào năm 1901, đã chứng kiến sự sáng tạo của một Picasso trẻ. Như một điều hiển nhiên trong bức ảnh tự họa của anh ta từ năm đó, chàng trai 20 tuổi đã trưởng thành đáng kể trong năm năm đó, không chỉ về thể chất (với mái tóc đẹp trai), mà còn về mặt nghệ thuật.
Sau sáu năm phát triển sáng tạo khác, Picasso sẽ thực hiện những bức chân dung tự họa đầu tiên trong trường phái lập thể, thể hiện hình ảnh của mình theo cách ngày càng hình học. Các học giả đã so sánh bức chân dung tự họa năm 1907 của ông với những khuôn mặt góc cạnh được thấy trong một tác phẩm khác mà ông vẽ năm đó, Les Demoiselles d’Avignon nổi tiếng.
Vài bức tranh tự họa của Picasso được biết là tồn tại từ sau năm 1907, nhưng họa sĩ đã vẽ một số hình ảnh của mình bằng bút chì trong mùa hè năm 1972. Một trong số đó có thể nói bức tranh hiện thực nhất trong tất cả: In Self-Portrait Facing Death, Picasso trông mệt mỏi và dễ bị tổn thương.
Rembrandt van Rijn
Dựa trên nền tảng hội họa do Dürer thiết lập, bậc thầy Baroque Hà Lan Rembrandt van Rijn đã tạo ra những bức chân dung tự họa trong suốt sự nghiệp của mình. Thật vậy, ông đã tạo ra gần 100 tác phẩm của mình từ những ngày đầu làm họa sĩ cho đến cuối đời, bao gồm 40 bức tranh, 30 bản khắc và một số ít các bức vẽ.
Rembrandt luôn hình dung mình trước một phông nền đơn giản, và thường từ thân mình trở lên. Trong những ví dụ đầu tiên của mình từ cuối những năm 1620, ông được thể hiện với làn da mịn màng, trắng sứ và những lọn tóc xoăn, thường che khuất một phần khuôn mặt. Trong thập kỷ tiếp theo, ông thích thể hiện mình trong những chiếc mũ, chẳng hạn như một chiếc mũ nhung đen xuất hiện trong nhiều bức tranh của ông.
Artemisia Gentileschi
Là tín đồ của Caravaggio và con gái của Orazio Gentileschi, Artemisia Gentileschi là người phụ nữ đầu tiên được nhận vào Học viện thiết kế Florentine, và là một trong số rất ít phụ nữ ở Ý thế kỷ 17 có phương tiện và mối quan hệ để theo đuổi hội họa. Thật vậy, hình ảnh của các họa sĩ nữ hầu như không có, điều đó khiến cho Gentileschi’s 1638–39 là Bức tranh chân dung tự họa quan trọng.
Andy Warhol
Andy Warhol đã từng nói rằng anh ta tự chụp ảnh chân dung để nhắc nhở [bản thân] rằng [anh ấy] vẫn còn tồn tại. Thật vậy, hình ảnh và tính cách của Pop art được cho là trọng tâm trong tác phẩm của anh hơn bất kỳ nghệ sĩ nào trước đây. Giống như người bạn đồng hành ở New York Cindy Sherman, bức chân dung tự họa của Warhol đã xoay quanh khái niệm về bản thân như một công trình nhân tạo.
Theo Artsy.net
Bài Viết Liên Quan: